Phương Oanh nói ở tuổi 33, cô tập trung kinh doanh và tận hưởng cuộc sống độc thân, không tha thiết yêu đương.
Diễn viên gần đây lấn sân thiết kế thời trang, ra mắt bộ sưu tập quần áo công sở. Nhân dịp này, cô tâm sự về công việc, cuộc sống.
– Nửa năm qua, chị chủ yếu xuất hiện với thông tin liên quan kinh doanh, làm đẹp mà vắng bóng các dự án phim ảnh. Ưu tiên hiện tại của chị là gì?
– Từ sau Lặng yên dưới vực sâu năm 2017, tôi quay cuồng làm việc, xuất hiện liên tiếp trong Ngược chiều nước mắt, Quỳnh Búp Bê, Cô gái nhà người ta, Lựa chọn số phận… nên phần nào mãn nguyện.
Việc làm phim chiếm nhiều thời gian và vất vả. Mỗi phim, tôi mất ít nhất nửa năm theo đoàn, làm việc từ sáng đến tối. Thường vào những vai tâm lý nặng, lại là người sống cảm xúc, tôi luôn bị cuốn theo dòng suy nghĩ của nhân vật, dễ vui, buồn, khóc cùng họ. Nhiều ngày, tôi về đến nhà, chỉ còn sức lăn ra giường nằm nghỉ.
Tôi đang dành thời gian nghỉ ngơi, cân bằng cảm xúc. Khi điều chỉnh lại trạng thái tâm lý, thấy mình lý trí, vui vẻ. Tôi có thời gian chăm sóc da, mặc những bộ quần áo đẹp mà lúc quay phim chẳng bao giờ được dùng đến. Tối tối, tôi đi chơi, giải khuây với bạn bè. Tôi mới giảm bảy kg, xuống còn 52 kg nên thấy mình tự tin, nhẹ nhõm và khỏe mạnh hơn.
– Điều gì giúp chị sở hữu xe sang, hàng hiệu ở tuổi 33?
– Những người yêu quý và theo dõi tôi sẽ đều thấy được nỗ lực tôi bỏ ra. Ngoài đóng phim, tôi từng kinh doanh mỹ phẩm, đầu tư một số lĩnh vực, khá dư dả. Tôi thấy mình khá nhanh nhạy, tỉnh táo trong việc đầu tư, mọi thứ đều thuận lợi. Tất nhiên, tôi chưa đạt được tự do tài chính, chỉ cần ngồi không tiền cũng tự sinh sôi, vẫn cần bỏ ra nhiều sức lực.
Tôi có thể tự tin nói những thứ tôi có được đều do bản thân tự cố gắng. Tôi thích cảm giác tự thân vận động, trải nghiệm mọi việc rồi nghe âm thanh báo tiền về tài khoản. Chẳng hạn như khi thử sức thiết kế, kinh doanh thời trang, tôi phải làm từ đầu đến cuối mọi khâu. Nhiều ngày, nguyên liệu về kho lúc tối muộn, tôi còn tự khuân vác, mệt nhưng vui.
– Chị dành thời gian thế nào cho việc yêu đương?
– Tôi hiện mê kiếm tiền hơn đàn ông (cười). Tôi vẫn độc thân sau cuộc tình hai năm trước. Từ trước đến nay, tôi là người kín tiếng tình cảm. Khi ấy, tôi lần đầu khoe bạn trai vì muốn truyền tải đến khán giả năng lượng tích cực, hạnh phúc trong thời điểm giãn cách. Sau đó, chúng tôi nhận ra mình không hợp nhau và chia tay. Đến nay, nhiều người ngỏ ý tìm hiểu nhưng tôi chưa tìm được một nửa phù hợp, chưa có ý định yêu đương và tiến xa với ai.
– Người đàn ông như thế nào có thể chinh phục chị?
– Trước tiên, họ phải có sở thích, lối sống phù hợp với tôi. Ngoài ra, giống như mọi cô gái, tôi ngưỡng mộ người thành đạt, giỏi giang, có kiến thức. Tôi có thể trò chuyện, tham khảo ý kiến từ họ trong một số lĩnh vực, chia sẻ với họ công việc mình đang làm và nhận lại những lời khuyên bổ ích.
Tôi biết tìm được người như thế rất khó. Tôi luôn nỗ lực để bản thân trở nên tốt hơn mỗi ngày. Sau mỗi năm, khi tôi già đi, có thêm kinh nghiệm sống, yêu cầu với một nửa lại ngày càng cao hơn, khiến đối tượng có thể đáp ứng tiêu chuẩn dần thu hẹp. Vậy nên tôi xác định mình sẽ ế lâu dài. Tôi đã lập kế hoạch từ giờ đến năm 40 tuổi sẽ phải làm gì. Ngoài ra, tôi cân nhắc việc hiến tạng. 5 năm trước, bố mẹ hay giục tôi lấy chồng nhưng giờ không còn đề cập. Điều quan trọng là tôi sống ổn, hạnh phúc với những lựa chọn của mình.
– Nhiều đồng nghiệp có xu hướng yêu người kém tuổi, chị thì sao?
– Tôi chỉ thích đàn ông hơn tuổi. Tôi quan niệm tuổi đời lớn đồng nghĩa họ giàu kinh nghiệm, trải nghiệm, dễ khiến mình nể phục. Nhiều người giấu tuổi thật khi tìm hiểu tôi rồi ngỏ ý yêu đương. Sau giai đoạn làm quen, khi bắt đầu điều tra nhân khẩu học và biết thông tin thật, tôi đều dừng lại. Có nhiều mối tình lệch tuổi trong showbiz khiến tôi ngưỡng mộ, nhưng bản thân tôi vẫn thích cảm giác bé bỏng trước người mình yêu. Đó là suy nghĩ ở hiện tại. Vài năm tới, biết đâu tôi sẽ thay đổi quan điểm.
– Chị dự định thế nào về việc trở lại với phim ảnh?
– Tôi chưa muốn nói trước thời điểm mình quay lại màn ảnh nhỏ, nhưng chắc sẽ không quá lâu nữa, có thể là cuối năm nay hoặc đầu năm sau. Khi ấy, tôi muốn thể hiện hình ảnh một Phương Oanh khác hoàn toàn trước đây, tươi mới và có chiều sâu hơn. Tôi đã trải nghiệm nhiều dạng vai, nhưng đặc biệt muốn đóng một nhân vật mạnh mẽ, “nữ cường”, có những cảnh hành động nữa thì càng tốt. Tất nhiên, mong muốn này khó thực hiện bởi kịch bản phim truyền hình phía Bắc chủ yếu thuộc đề tài tâm lý, gia đình. Tôi cũng nhận được một số lời mời làm phim ở TP HCM, trong đó có các tác phẩm điện ảnh, truyền hình thuộc thể loại hành động, nhưng lại từ chối. Không hiểu sao, tôi chỉ thích quanh quẩn hoạt động ở Hà Nội.